Những bích họa nổi tiếng Trung Quốc

        Bích họa là phần hay nhất của am động, nội dung nói về “diễn kinh” (kinh biến), những mẩu chuyện về Phật, người thờ cúng, tượng và tranh trang trí. “Diễn kinh” có nghĩa là dùng hình ảnh đê diễn đạt các mẩu chuyện trong Kinh Phật.      Tranh về câu chuyện trong kinh Phật. Am số 220 có “Tranh diễn kinh Duy Ma Khiết”. Duy Ma Khiết tương truyền là một vị cư sĩ theo phái Đại Thừa ở Ẩn Độ, cùng thời với Phật Thích Ca Mâu Ni, rất giỏi thuật biến hóa theo thời, là phép hiện thân trong kinh Phật, là người tiêu biểu cua tài tranh biện. Trong tranh, ông đã trở thành một người Hán mặc áo lông thú, tay cầm roi đuôi hươu, điều đó nói lên những người “thợ vẽ” đầy sáng tạo trong các am động là những bậc thầy nghệ thuật thực sự, họ không phải là những họa sĩ bảo thù, ngược lại họ luôn luôn mạnh dạn tìm tòi ra cái mới, biến nghệ thuật Phật Giáo từ ngoài truyền vào thành nghệ thuật dân tộc cua Trung Quốc.


bích họa


       Trong số các bích họa ở am động có đến hàng mấy chục bức “diễn kinh”như thế, nhiều màu sắc và rất cỏ ý nghĩa. Còn những mẩu chuyện về Phật là những câu chuyện về Phật Thích Ca Mâu Ni trước và sau khi ra đời. Tượng ớ đây là nói các tượng Phật, Bồ Tát, Thiên Vương, lực sĩ w… Người thờ cúng là chi những người bỏ tiền ra tu tạo động thờ. Ngoài các nội dung trên, bích họa còn nói đến phong tục, cảnh nông gia cày cấy, săn bắn vv… Bức họa “Ngũ Đài Sơn” xưa nhất to đến hơn 40m2, bức họa “Trương Nghị Triều Phu phụ xuất hành”, từ chiếc lá cành cây, Thần, Phật, đến việc miêu tả hoạt dộng cua các nhân vật lịch sứ lúc ấy và tại nơi ấy đều rất tinh tế, sinh động. Số lượng bích họa ở đây, nếu xếp thành chiều cao hai mét thì sẽ có một hành lang tranh dài 25 cây số, giống như một pho “Từ điển bách khoa” bao gồm đu các mặt, giúp cho người dời sau biết được cảnh sống sinh động cua người dân về kinh tế, văn hóa, xã hội từ thế ký thứ 4 đến thế kỷ thứ 14.

       Trong vô số các bích họa, bức họa nổi tiếng khắp nơi là bức họa “Phi Thiên”, còn có tên là “Thần Hương Âm” là một trong các vị thần cao cả của Phật Giáo. Trong câu chuyện thần thoại, những vị thần này ở trên núi Thập Bảo trong cung diện nhà Trời. Họ chuyên lo hái các loại hoa có chứa nước thơm rồi rắc xuống đều khắp trong dân gian, họ biết đánh đàn và nhảy múa rất giỏi. “Phi Thiên” trong bích họa Đôn Hoàng, lúc đầu hầu hết đều có thân hình đàn ông, về sau đều biến thành phái mĩ yêu kiều xinh đẹp. Các danh họa xưa thường không vê đôi cánh, cũng không vẽ áng mây, họ chỉ phác họa luồng gió thoảng nhẹ như làn mây trôi, chở thần tiên bay lượn trên không, tạo cho người xem nhiều giả tường thứ vị.


Từ khóa tìm kiếm nhiều: chieu dai cua van ly truong thanh, mo tan thuy hoang