Con sông lớn nhất của Trung Quốc

      Con sông lớn nhất của Trung Quốc là Trường Giang, bíu nguồn từ dãy núi tuyết vùng cao nguyên Đông Tạng, từ phiu Tây chảy cuồn cuộn về phía Đông. Trên đường chày, dòng nước hòa cùng trăm sông ngàn suối, tạo nên thế mạnh cuốn chùy ra biến Đông.       Toàn bộ chiều dài con sông này là 6300km. Ở mặt phía Đông cua thung lùng Tứ Xuyên, nước sông chày xiòt nhu’ một lưỡi búa sắc bén cắt ngang dãy núi Vu Sơn, từ trong trăm nghìn hòn núi chen kè trập trùng, nước cuồn cuộn ào ào chùy xuống, tạo thành ba dòng chảy giữa các dãy núi – Trường Giang Tam Hiệp – khắp nơi đều biết tiếng.


Trường Giang


       Tam Hiệp – ba dòng chảy giữa hai bên là núi – ở phía Tày bắt đầu từ thành Bạch Đế, huyện Phụng Tiết, tỉnh Tứ Xuyên, dòng nước chảy về phía Đông đến Bến Nam, Nghi Xương tỉnh Hồ Bắc, dài 193km. Xếp theo thứ tự là Cù Đường Hiệp (Eo Cù Dường), Vu Hiệp (Eo Vu) và Tây Lăng Hiệp (Eo Tây Lãng). Hơn 1500 năm trước đây, quyển sách địa lý đầu tiên ghi chép về sông ngòi của Trung Quốc là Thủy Kinh Chú đã ghi rằng: “tứ Tam Hiệp ” chỗ ba eo sông kéo dài bảy trăm dặm, hai bên vách núi dựng liền nhau, không có chỗ hở, đá chồng lên đá chập chùng, núi cao cheo leo dựng đứng, che khuất mặt trời và cả bầu trời”, điạ thế hùng vĩ và rất hiểm trở. Từ trên thượng lưu lần xuống, trước hết đi vào “Eo Cù Đường”, nó nối liền thành Bạch Đế huyện Phụng Tiết với cửa sông Đại Ninh của huyện Vu Sơn, dài 33km, trong đó đoạn từ thành Bạch Đế đến trân Đạt Khuê huyện Vu Sơn, là đoạn khe hẹp, dài 8km. Khe sâu và hẹp như một hành lang giữa hai bên là núi, chỗ hẹp nhất chỉ vài chục mét, chỗ rộng nhài không quá 150m, hai bên là vách núi dựng đứng cao nhất như muốn đổ ụp xuống, đó là khe núi ngắn nhất, hẹp nhất và nguy hiếm nhất trong ba eo khe Trường Giang. Khoảng thời gian từ Tây Chu đến Xuân Thu nơi đây là đất thuộc nước Quỳ xưa cai quản, cho nên ngày xưa gọi là Eo Quỳ. ơ cứa khe phía Tây, hai bên vách núi dựng đứng cao ngất như hai cánh cửa khổng lồ, do đó có tên là “Quỳ Môn”, ở vùng lòng chảo Tứ Xuyên, sông Trường Giang gặp các cửa sông Mân, sông Đà, sông Gia Lăng và sông Ô, hợp lại thành một dòng cháy lớn, cuồn cuộn đổ ra cửa khe này. Trong thơ Đỗ Phi chi dùng hai chứ “Hội” (hoà cùng) và “tranh” (chen nhau) để miêu tả dòng nước hòa nhau chảy xiết chen ra cứa khe Cù Đường: Chúng hội Bồi Vạn, Cù Đường tranh nhất môn (Các dòng nước gặp hòa nhau tại lăng Bồi và huyện Vạn rồi chen nhau chảy ra cứa khe Cù Đường), ở giữa khe núi có một tảng đá to, nằm chắn ngang lòng sông, gọi là “Hòn Diệm Dự”.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: mo tan thuy hoang, kì quan thế giới