Tháng 5 năm 1900, đạo sĩ Vương Viên Lục ở động thờ Phật này, khi dọn am dộng sô 16 bị cát lấp, ông thây vách am bị rạn nứt một số chỗ, ông bốc những vết nứt ấy ra và thấy trong đó có một cái hang nhỏ chất đầy các di vặt văn hóa như kinh bốn, tranh lụa, hàng thêu, tượng Phật vv… đó là “Động tàng kinh” (hang cất giữ kinh Phật) rất nổi tiếng. Trong hang cất giữ hơn 50.000 hiện vật, ngoài số lớn tàng thư viết bằng chữ Hán ra, còn có chữ Tạng, chừ Phạn, chữ Hồi Hột, chữ Quy Từ (tên một nước thời cổ thuộc vùng Tây Vực, nay là vùng Tân Cương của Trung Quốc),chiếm khoảng 1/6 tàng thư, nội dung bao gồm các mặt kinh Phật, kinh Đạo, thiên văn, lịch sử, văn học, địa lý, lịch pháp, y học vv… , thời gian từ Tấn kéo dài đến Bắc Tống.
Nhưng tại sao hiện vật quý báu như thế lại đem cất giơ ở đây? vốn là thời Bắc Tống, Đôn Hoàng bị Tây Tạng chiếm, các vị Tăng trước khi chạy lánh nạn, đã đem các thứ quý này cất giấu trong hang, bên ngoài phu bằng một lớp tường giả và tranh giả. Những vị Tăng này không trở về nửa, hang động này dã bị lấp kín suốt 900 năm, không ai tìm thấy. Phát hiện được hang tàng giơ Kinh là một trong những phát hiện quan trọng bậc nhất cua khảo cố học Trung Quốc. Sau khi tín được loan đi, các nhà Hán học của các nước Anh, Pháp, Nga, Nhật, Mỹ vv… vội vàng bay đến, họ lấy đi gần 20.000 hiện vật và kinh thư, mấy mươi bức bích họa, làm cho cổ vật quý bị mất mát, tản lạc, một số vật quý đang được cất giữ ở một số viện bảo tàng nước ngoài.
Trung Quốc sau giải phóng dã đem lại cho hang động ở Đôn Hoàng cuộc sống mới. Trên sườn núi có đường đi lót tấm bê tông cốt thép, những nơi nguy hiểm đều được xây thành đường dốc đá. Tất cả các am động thờ Phật đều được tu sửa chắc chắn, xây thêm cứa vào và cứa thông hơi. Còn cho xuất bản mấy chục loại sách nghiên cứu, tập tranh. “Đôn Hoàng Học” đã trở thánh một môn học mới, ngày càng có nhiều học giả trong và ngoài nước chú ý. Các cuộc hội thảo khoa học có tầm cờ quốc tế vê Đôn Hoàng lần lượt được tổ chức ơ trong và ngoài nước. Năm 1987, các thạch động Đôn Hoàng được đưa vào danh sách “Di sản văn hóa thiên nhiên thế giới” cần phải được bảo vệ.