Lan Châu từ xa xưa là một thành áp lớn nằm trên “Con đường tơ lụa”. Từ thành phố Tây An đi về hướng Tây đến đây, phái qua khoáng sông Hoàng Hà rộng mênh mông. Nước sông Hoàng Hà sâu và chảy xiết. Ngày xưa sông Hoàng Hà không có cầu bắc ngang, người ta qua sông bằng những chiếc bè kết bằng da dẽ. Lan Châu nằm giữa hai vùng Bắc Nam, là yết hầu hiếm yếu giửa Đông và Tây, nên Lan Châu có tác dụng rất quan trọng như một chiếc cầu nối làm cho “Con đường tơ lụa”xa xưa được nối liền thông suốt. Lan Châu xưa nay còn là nơi tập kết hàng trà và ngựa, đến đời Đường Tống lập thành chợ buôn bán trà và ngựạ, việc buôn bán rất tấp nập và nhộn nhịp. Bế Lâm của huyện Vĩnh Tịnh ở về phía Tây Lan Châu vốn là bến đò qua sông Hoàng Hà trên “Con đường tơ lụa”, nhiều thương gia đã dỡ hàng xuống đây rồi chất lên lưng lạc dà, dắt xuống những chiếc bè bằng da dê, vượt sông Hoàng Hà rộng lớn, tiếp tục những bước đi về hướng đã định. Ngày nay, bến đò xưa này đã bị đập nước Lưu Gia Hiệp suốt ngày đêm tung bọt nước trắng xóa nhận chìm sâu dưới mặt nước. Nhứng người đến dây tìm lại dấu vết bến đò xưa, chỉ thấy dòng nước sóng cuồn cuộn, nghe phảng phất đâu đây tiếng “hò đô” vang dội của người chèo bè và những tiếng ca chèo thuyền buồn bã.
Qua khỏi địa phận Lan Châu, “Con đường tơ lụa” ngoặt lên phía Bắc, đi vào hành lang Hà Tây. Con đường hành lang Hà Tây chạy từ hướng Nam đến Bắc, hai bên núi cao sừng sững kéo dài, chiều rộng chỉ từ 10 đến 200km, chiều dài đến khoảng lOOOkm, là con đường huyết mạch trên “Con đường tơ lụa” ngày xưa. Đến thời Tây Hán, vùng hành lang này được chia thành bốn quận Hà Tây là Vũ Uy, Trương Dịch, Tửu Tuyền, Đôn Hoàng. Vũ Uy là thị trấn lớn đầu tiên sau khi “Con đường tơ lụa” đi vào hành lang Hà Tây, tên ngày xưa gọi là Lương Châu. Do nhờ nước tuyết ớ trên núi Kì Liên chày xuống tưới, nên đất đai ở đây màu mỡ, cáy trái sum suê, vì vậy còn có tên là “Ngân Vũ Uy”. Lúc bấy giờ, nhiều đoàn thương nhân kéo tới tấp nập, chợ búa buôn bán sầm uất, câu thơ xưa như còn gợi lại cảnh nhộn nhịp lúc bấy giờ: “Tiếng nhạc lạc đà rộn vang qua sa mạc, theo đoàn thồ tơ lụa tới Tây An”. Mùa thu năm 1969 đã đào dược một tượng ngựa bằng đồng ở tư thế cất tung ba chân như phi nhanh về phía trước, đáy là một hiện vật quý nổi tiếng trong và ngoài nước, được ngành du lịch cua Trung Quốc làm thành biểu tượng của ngành này.
Từ khóa tìm kiếm nhiều: chiều
dài của vạn lý trường thành, ki
quan the gioi