Đền Ăngco ở cách phía nam thành Ăngco 4 km, có tên Ăngco Vát, có nghĩa là “thành tháp”, cũng có tên là “Tiếu Ăngco” Đây là khu di tích được bảo vệ và tu sứa hoàn chỉnh nhất, đặc sắc nhất trong toàn bộ di tích Ăngco. Nghệ thuật kiến trúc ở đây đạt trình độ rất cao, có thểnổi là một kỳ quan kiến trúc. Khu đền vuông vức, chung quanh đền có hai vòng tường bao quanh lớp trong và lớp ngoài rất dày và kiên cố, xây bằng đá tảng vuông màu đỏ. Trục Nam Bắc dài 1.400 m; trục Đông Tây rộng 800m, có5 cửa thành đồ sộ uy nghi.
Trên gác cứa ở giữa tường phía Tây là 3 ngôi tháp dựng đứng, Hào nước bảo vệ thành dài 1.300-1.500m và rộng 190m chạy bao quanh vòng ngoài tường thành. Điện chính của đền Ăngco xây dài 215m, rộng 187m trên một cái nền cao. Nền cao này có ba tầng nằm chồng lên nhau, ở mỗi tầng, bốnbên đều có hành lang xây bằng đá và gác lầu ở cửa chạm khắc băng đá. Trên thềm tầng hai, ớ bốn gốc đều có tháp nhỏ ở bốn góc. Tháp nhọn ở tầng trên cùng hiện rõ hình dạng năm búp hoa sen, búp sen cao nhất nằm ngay chính giữa, cách mật đất 65m.
Nếu đứng từ xa nhìn về đền này, ngay chính diện chỉ nhìn thấy ba ngôi tháp thánh, còn đứng hai bên nhìn vào chỉ nhìn thấy có nầm ngôi tháp, thật là kỳ điệu. Nhanh ngọn bảo tháp này tượng trưng cho trung tâm vũ trụ và nhà của các vị thần trong truyện thần thoại của Ấn giáo và Phật giáo, gọi là “Sơn miếu” (đền miếu trên núi). Các ông vua lúc bấy giờ đều cho xây dựng một ngôi “Sơn miếu” dể làm phần mộ của mình sau khi chết, đền Ăngco chính là một dạng lăng mộ dành riêng cho Suryavarman đệ nhị. Cai dác sắc của toàn khu lăng mộ là những phủ điêu chạm trên hanh lang xây bằng đá, bao quanh bốn bên của mỗi tầng.
Hành lang phù điêu của tầng cuối cùng dồi 800 m, cao 2m. Nội dung các phù điêu này lấy từ các câu chuyện thần thoại trong sứ thi Ân Độ, khắc họa thật sinh dộng, kỹ xảo thật điêu luyện, là kết tinh của nghệ thuật phùđiêu Cao Miên. Vì vậy, các hành lang được gọi là “Hành lang tranh phù điêu”, tuy thời gian và bão táp đã tàn phá, song đường nét chạm khắc vẫn còn sắc nét, rõ ràng. Ngoài các hành lang, hầu hết các kiến trúc khác điều cổ chạm khắc phù điêu, hình ảnh búp hoa sen nhiều nhất, có hơn mười ngàn cái.
Ngoài di tích Ăngco ra, tương truyền còn có nhiều cung điện của vương hậu, đồn lũy xưa, tượng đá xưa v.v… do bàn tay phụ nữ làm ra, mỗi một công trình kiến trúc đó đều mang đậm màu sắc xinh đẹp của nền văn hóa Phương Đông. Ngày nay, Ăngco vẫn là biểu tượng của nước Campuchia, hằng năm thu hút rất nhiều du khách và nhà khoa học đến ngoạn cảnh và khảo sát. Angco sánh cùng Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc, Kim Tự Tháp của Ai Cập và tháp Phật Bà La của Indonesia tạo thành bốn kỳ quan của phương Đông.
Từ khóa tìm kiếm nhiều: vanlytruongthanh,
di sản văn hóa thế giới